Liên Hương

NGỠ …



Tóc thề ngỡ nhuộm trắng sợi quên
Duyên mơ ai chắc mộng lâu bền
Dòng đời đưa đẩy tàu xuôi ngược
Cố quận chiều đông nghe gió lên
 
Ngỡ thềm ký ức cũng rêu phong
Cõi nhớ từ đây tắt lửa nồng
Gió chở mây Tần về xứ Bắc
Chuông buồn vọng tiếng giữa thinh không
 
Ngỡ nắng từ đây bóng nhạt vàng
Cho lòng tắt lịm mộng hoang mang
Ngày xưa ký ức mang về ủ
Một giọng thơ ngâm một giọng đàn
  
Tôi cứ ngỡ người đã quên tôi
Chút tình be bé nhạt phai rồi
Mấy mùa gió nổi đông lạnh lắm
Năm tháng ơ hờ năm tháng trôi…
 
Ngỡ con đường cũ đã chia hai
Theo bóng người đi biệt dấu hài
Chiều nay gió trở ngày gặp lại
Thoảng chút hương mùa trên tóc ai
Liên Hương




 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 12 tháng 10 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "NGỠ …"